Riêng với tôi, chắc đây không hẳn là một kí ức quá đẹp nhưng nó cũng đã là một phần thanh xuân của tôi. Cảm ơn bố mẹ là đấng sinh thành đã cho con được hình hài, nuôi dưỡng để con có thể được nhận biết một cuộc sống là như thế nào. Cảm ơn thầy, cô luôn như là người bố, người mẹ thứ hai đã dẫn dắt con nên người trong con đường học vấn, là người mở đường cho tương lai để con hướng đến. Và gửi cảm ơn đến cả những người bạn tôi đã gặp trong suốt khoảng thời gian cấp 3 này, những người đã đến và đi tôi đều trân trọng những điều đó. Trong một lúc nào đó tôi đã thầm cảm ơn vì các bạn đã chịu chơi với mình, nhưng rồi cũng sẽ có những cuộc chia ly.
Tôi không có quá nhiều kỉ niệm đẹp với các bạn, vì chắc có lẽ tôi không mở lòng mình ra đón nhận những điều đó, còn trốn tránh những điều này. Thật khó diễn tả, nhưng những thứ đến và đi tôi đều cảm thấy biết ơn sau những lần đó như là những bài học cho chính mình về tương lai sau này, sẽ giúp tôi nhận ra được mình cần và làm gì.
Có lẽ thời gian này là thời gian quý giá nhất của thời học sinh, khoảnh khắc đẹp nhất và đáng trân trọng nhất của mỗi người. Sau này, mỗi bạn đều có định hướng riêng cho mình, chúc các bạn sẽ thật thành công và sau này có cơ hội gặp lại hãy khoe những thành tựu đó với tôi nhé...